Đâu Những Ngày Xưa, Tôi Nhớ Bữa Cơm Tết Ngày Xưa Của Mẹ, Dòng Lệ Hạnh Phúc: Tiểu Thuyết

Thể thơ: Thơ bắt đầu bảy chữThời kỳ: hiện tại đại5 bài trả lời: 5 món luận24 fan thích: luongphuongthuong, Bảo Huy, L-A, behongvip, dgdsvagdfh, »-(¯`v´¯)-»**Hoang_Kim**»-(¯`v´¯)-», heocon_ducon, Hồ Biên, zidan, Tố Trinh, nhutdongpro, chubby212, toiyeuvietnam_8x0811, win win, pro93, lien16, nguyen van dop, nissan, Luv_yb, phuongnhi113, Vân Lục Hy, Van0414, uyenthu03, Minh Cao
Từ khoá: thơ sách giáo khoa (561) Ngữ văn 11 <2007-2020> (25) nỗi ghi nhớ (108) quê hương (286) Nguyễn Chí Thanh (6)
- quê nhà (Vũ từ bỏ Trang)- Sao ko về rubi ơi? (Trần Đăng Khoa)- Nửa tối nỗi nhớ... (Lưu quang quẻ Vũ)- Cỏ tương bốn (Lưu Vĩnh Hạ)- bụi duối sau vườn cửa (Trần Đức Phổ)
*

Tặng Vịnh
Gì sâu bằng những trưa yêu mến nhớ
Hiu quạnh phía bên trong một tiếng hò!Đâu gió rượu cồn thơm đất nhả mùi
Đâu ruồng tre non thở yên ổn vui
Đâu từng ô mạ xanh mơn mởn
Đâu đa số nương khoai ngọt sắn bùi?
Đâu hầu hết đường cong bước vạn đời
Xóm đơn vị tranh tốt ngủ yên hơi
Giữa dòng ngày tháng âm u đó
Không đổi, tuy vậy mà trôi cứ trôi...Gì sâu bởi những trưa hiu quạnh
Ôi ruộng đồng quê thương nhớ ơi!Đâu những sườn lưng cong xuống luống cày
Mà bùn hi vọng nức hương ngây
Và đâu hết mọi bàn tay ấy
Vãi tương đương tung trời hầu hết sớm mai?
Đâu phần đa chiều sương phủ bến bãi đồng
Lúa mềm xao xác sống ven sông
Vẳng lên trong giờ xe lùa nước
Một giọng hò chuyển hố óc nùng
Gì sâu bằng những trưa yêu mến nhớ
Hiu quạnh bên trong một tiếng hò!Đâu dáng vẻ hình quen, đâu cả rồi
Sao mà phương pháp biệt, quá xa xôi
Chao ôi yêu mến nhớ, chao yêu quý nhớ
Ôi chị em già xa đơn chiếc ơi!Đâu rất nhiều hồn thân từ bỏ thuở xưa
Những hồn quen thuộc dãi gió dầm mưa
Những hồn hóa học phác hiền như đất
Khoai sắn tình quê vô cùng thiệt thà!Đâu số đông ngày xưa, tôi ghi nhớ tôi
Băn khoăn đi kiếm lẽ yêu thương đời
Vơ vẩn theo mãi vòng xung quanh quẩn
Muốn thoát, than ôi, bước chẳng rời
Rồi một hôm nào, tôi thấy tôi
Nhẹ nhàng như bé chim cà lơi
Say đồng mùi hương nắng vui ca hát
Trên chín tầng cao mênh mông trời...Cho cho tới chừ đây, cho tới chừ đây
Tôi mơ qua cửa khám bao ngày
Tôi thu toàn bộ trong thì thầm lặng
Như cánh chim bi thảm nhớ gió mây.Gì sâu bởi những trưa hiu quạnh
Ôi ruộng đồng quê thương ghi nhớ ơi!


*

Tố Hữu (1920–2002) thương hiệu thật là Nguyễn Kim Thành, xuất thân vào một gia đình nhà Nho nghèo sinh sống làng Phù Lai, xóm Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh vượt Thiên – Huế. Năm mười sáu tuổi, ông được giác ngộ biện pháp mạng và bắt đầu làm Đoàn giới trẻ Cộng sản. Năm mười tám tuổi, ông được hấp thu vào Đảng cùng sản Đông Dương. Cuộc sống Tố Hữu nối sát với sự nghiệp đương đầu giải phóng dân tộc. Tố Hữu đã hội chứng kiến, tham gia và góp phần vào thừa trình lâu dài hơn ấy cùng với tư cách của một chiến sĩ cách mạng kiên trì và một bên thơ với hồn thơ của thời đại. Thơ Tố Hữu quy tụ cùng kết tinh truyền thống nhân văn thuộc sức mạnh lòng tin của mẫu giống Lạc Hồng bất khuất. Ông xứng danh là ngọn cờ đầu của thơ ca biện pháp mạng Việt Nam.Từ ấy (1937–1946) là tập thơ đầu tiên của Tố Hữu, lưu lại thời điểm vô cùng đặc biệt trong cuộc sống nhà thơ: được thức tỉnh lí tưởng cộng sản và xong xuôi khoát chọn đến mình con đường đi duy nhất đúng là con đường biện pháp mạng giải hòa dân tộc ra khỏi ách quân lính của thực dân, phong kiến. Bài thơ ghi nhớ đồng chế tác trong hoàn cảnh tác mang bị thực dân Pháp bắt giam trong nhà lao Thừa phủ (Huế) mon 7 năm 1939 bởi vì “tội” tuyên truyền thanh niên, học viên chống Pháp.Nếu như bài tâm tư tình cảm trong tù nhân được khởi nguồn từ các âm thanh rất gần gũi của cuộc sống thường ngày bên ngoài, bài bác Khi nhỏ tu hụ được ra đời từ giờ chim tu hú báo cáo hè về thì ở bài xích Nhớ đồng, cảm hứng thơ lại được gợi lên từ giờ hò thân thuộc của quê hương làm xao động trung ương hồn thi sĩ.Tố Hữu là fan con của xứ Huế. Từ nhỏ, chổ chính giữa hồn đơn vị thơ đã làm được nuôi dưỡng bởi mạch mối cung cấp trong trẻo, ngọt ngào và lắng đọng của phần đa điệu ca, điệu hò danh tiếng như phái nam ai, nam giới bình, mái nhì, mái đẩy… vì vậy mà tiếng hò có rất nhiều chân thành và ý nghĩa đối với người tù con trẻ tuổi với trái tim thi sĩ. Giọng hò sẽ khơi dậy trong tâm tưởng công ty thơ bao hình hình ảnh của cuộc sống nâng niu trên quê nhà yêu dấu.Bài thơ lưu giữ đồng bội phản ánh trọng điểm trạng cô đơn, bi hùng nhớ của fan tù con trẻ tuổi bị tách biệt khỏi môi trường vận động sôi nổi, bắt buộc xa đổng bào, bè bạn thân thương. Ở tâm tư tình cảm trong tù, trung ương trạng ấy được miêu tả một biện pháp sôi nổi, khỏe khoắn mẽ; còn ở Nhớ đồng thì lại rạm trầm, da diết. Nhớ đồng là biện pháp nói để cụ thể hoá đối tượng người dùng của nỗi nhớ. Mặc dù trong nỗi nhớ có hiện lên những hình hình ảnh quen trực thuộc của đồng ruộng, làng làng, nhưng không ngừng mở rộng ra đó chính là nỗi nhớ quê hương, nhớ người thân, nhớ rất nhiều ngày được sống trong tình cảm yêu thương, nồng ấm.Bài thơ hoàn toàn có thể chia làm tư đoạn. Ba đoạn đầu là ba nỗi lưu giữ được miêu tả sau thắc mắc tu tự lặp đi lặp lại: Gì sâu bằng… Đoạn cuối tất cả bốn khổ với hai câu đúc rút tâm sự ở trong phòng thơ trong hiện tại.Nỗi lưu giữ trải lâu năm suốt bài xích thơ được người sáng tác thể hiện bằng nhiều biện pháp thẩm mỹ khác nhau. Trước hết, những thắc mắc tu tự được áp dụng làm điệp khúc: Gì sâu bởi những trưa thương nhớ, Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh. Đây là rất nhiều câu thơ có sắc thái nghệ thuật hiện đại của Thơ mới đã trình bày nỗi nhớ da diết, xung khắc khoải và trung tâm trạng cô đơn tột thuộc của người bạn teen giữa vùng ngục tù đọng đế quốc.Câu thơ khởi đầu mỗi khổ thơ được tái diễn nhiều lần nhấn mạnh vấn đề mức độ mạnh mẽ của nỗi lưu giữ thương. Gì sâu bằng là cấu trúc có ý xác định không gì sâu xa hơn, khỏe mạnh hơn; phần lớn trưa thương đừng quên những ngày đơn vị thơ phải sống vào xà lim biệt giam. Từ ngờ vực Gì kết phù hợp với tính trường đoản cú sâu khiến câu thơ như một thắc mắc nhức nhối trung tâm can. Tác nhân gợi hãy nhớ là tiếng hò thân thuộc của quê hương xứ Huế; giống như âm thanh của tiếng guốc trở về ờ bài tâm tư trong tù. Đó là những âm thanh của đời thường luôn luôn luôn vang vọng vào kí ức bên thơ.Những ngày bị giam hãm trong tù, tâm hồn công ty thơ luôn hướng ra cuộc sống phía bên ngoài với toàn bộ nỗi nhớ thương cùng tình yêu thương mến. Giờ hò ngân nhiều năm trên sông nước, văng vẳng dịp gần thời điểm xa đã có tác dụng sống dậy bao hình ảnh của cuộc sống thương cảm trong vai trung phong tưởng nhà thơ. Những nhất là hình ảnh của mảnh đất nền cắt rốn chôn nhau thuộc với những người dân quê lao đụng lam lũ, vất vả trên đồng ruộng:Gì sâu bởi những trưa mến nhớ
Hiu quạnh bên phía trong một giờ đồng hồ hò!Đâu gió hễ thơm đất nhả mùi
Đâu ruộng tre đuối thở yên ổn vui
Đâu từng ô mạ xanh mơn mởn
Đâu phần đông nương khoai ngọt sắn bùi?
Đâu mọi đường nhỏ bước vạn đời
Xóm công ty tranh rẻ ngủ yên ổn hơi
Giữa mẫu ngày tháng âm u đó
Không đổi, cơ mà mà trôi cứ trôi…Đây là bức tranh thiên nhiên và bức tranh sinh hoạt của quê ngoại nhà thơ, một làng bé dại với phần nhiều cồn bến bãi mướt xanh cây trái, bao gồm chiếc ước an lành Cựu lặng lẽ soi bóng xuống chiếc Hương giang nhàn trôi. Quang cảnh thật đẹp và tình người ấm cúng xiết bao! Vậy mà lại giờ đây, quê hương thân yêu chỉ cách tất cả bức tường bên lao mà lại sao xa xôi vợi?! Những câu hỏi đầy trăn trở cứ lặp đi lặp lại phản ánh nỗi lưu giữ thương, tự khắc khoải cùng hoài vọng nhức đáu khôn nguôi:Đâu gió hễ thơm…, Đâu ruộng tre mát…, Đâu từng ô mạ…, Đâu đều nương khoai…, Đâu hầu hết đường con…, Đâu nhà tranh thấp…? tất cả những gì gần gũi, thân quen của đời sống số đông được Tố Hữu trân trọng diễn đạt trong thơ. Tác giả nỗ lực bắt lấy những hình ảnh, music của đời thường tuy nhiên xiết bao sexy nóng bỏng đối với phiên bản thân trong chốn lao tù. Giờ đồng hồ đây, bên thơ chi hoàn toàn có thể nhìn thấy, nghe thấy, cảm xúc khung cảnh quê nhà trong tưởng tượng bởi trái tim chất cất nhớ thương.Giọng điệu thơ domain authority diết, thổn thức trình bày nỗi nhớ cực kỳ đang cuộn xoáy, trào dâng trong thâm tâm thi sĩ. Cảm xúc dâng trào thốt lên thành lời thơ chân thành, xúc động:Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh,Ôi ruộng đồng quê thương ghi nhớ ơi!Những tín đồ nông dân hiền hậu như đất, quanh năm dãi nắng nóng dầm sương, vất vả khuya sớm được công ty thơ nói đến với tình yêu dấu dạt dào. Cuộc sống cơ rất không thể làm mất đi vẻ rất đẹp khoẻ khoắn, dễ thương trong dáng vẻ và tâm hồn họ. Những dáng vẻ thân thương, bình dị với vẻ lam bạn bè cực nhọc lần lượt hiện tại về trong nỗi nhớ của phòng thơ:Đâu những lưng cong xuống luống cày
Mà bùn hy vọng nức hương thơm ngây
Và đâu hết đông đảo bàn tay ấy
Vãi giống tung trời đều sớm mai?
Đâu đông đảo chiều sương phủ bến bãi đồng
Lúa mềm xao xác nghỉ ngơi ven sông
Vẳng lên trong tiếng xe lúa nước
Một giọng hò chuyển hố não nùng.Hình hình ảnh mẹ già và những người thân đã từ trần cũng thủng thẳng hiện lên trong cái hồi ức khiến cho nỗi nhớ càng thêm domain authority diết với trái tim thổn thức vô hạn, vô hồi:Đâu dáng vẻ hình quen, đâu cả rồi
Sao mà bí quyết biệt, thừa xa xôi
Chao ôi mến nhớ, chao yêu đương nhớ
Ôi bà bầu già xa đơn độc ơi!Đâu rất nhiều hồn thân từ bỏ thuở xưa
Những hồn quen thuộc dãi gió dầm mưa
Những hồn chất phác nhân từ như đất
Khoai sắn tình quê vô cùng thiệt thà!Điệp từ nghi hoặc “đâu” đặt tại đầu câu với một loạt tự cảm thán đã miêu tả một cách tự nhiên và chân thật tình cảm đính thêm bó tiết thịt của phòng thơ đối với cuộc sống và con người quê hương. Hình như người chiến sĩ cộng sản trẻ tuổi đang say sưa trong nỗi lưu giữ nhung, trong mẫu hồi ức miên man không dứt. Bạn đọc cảm nhận rất rõ tâm trạng cô đơn, đau đớn của tín đồ tù cơ hội này.Sau nỗi lưu giữ đồng thiết yếu nguôi ngoai, đơn vị thơ lưu giữ về phần nhiều ngày đầu tiên được thức tỉnh lí tưởng biện pháp mạng. Mạch cảm hứng phát triển hết sức đúng với lôgíc trung tâm lí. Hai giai đoạn trong chặng đường tìm kiếm chân lí đã được nhà thơ bao hàm trong hai khổ thơ:Đâu mọi ngày xưa, tôi ghi nhớ tôi
Băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời
Vẩn vơ theo mãi vòng xung quanh quẩn
Muốn thoát, than ôi, cách chẳng rời.Đó là phần nhiều ngày bạn thanh niên học viên yêu nước đang do dự trước bao ngã rẽ của cuộc đời, mong mỏi thoát khỏi cuộc sống thường ngày tù túng, bí bách mà chưa tìm kiếm được lối ra bởi chưa được ánh sáng lí tưởng cộng sản soi đường. Lưu giữ lại mọi ngày bất minh ấy là để cảm nhận rõ hơn niềm hạnh phúc mập mạp khi “Mặt trời chân lí chói qua tim”. Lưu giữ lại mọi ngày đầu hăng say bước tiến trên tuyến đường cách mạng với bao nhiêu hi vọng, lạc quan, tin cẩn là để nhấn thức rõ hơn hoàn cảnh đáng buồn của chính mình hiện tại. Công ty thơ như đột bừng tỉnh giấc sau phần nhiều ngày dài đắm chìm trong nỗi thương nhớ dằng dặc, về bên với niềm đam mê lí tưởng, cùng với khao khát thoải mái và hành động. Âm điệu thơ đang đau khổ đột nhiên đưa sang vui vẻ, phấn chấn:Rồi một hôm nào, tôi thấy tôi
Nhẹ nhàng như bé chim cà lơi
Say đồng hương thơm nắng vui ca hát
Trên chín tầng cao bát ngát trời…Mạch cảm xúc trong bài bác thơ được tiến hành từ nỗi lưu giữ đồng, nhớ gần như bóng hình không còn xa lạ của quê hương, gia đình, nhớ người mẹ già, nhớ những người đã khuất, nhớ đầy đủ ngày sẽ qua và cuối cùng được cô đúc lại vào từ toàn bộ có chân thành và ý nghĩa khái quát:Cho tới chừ đây, cho tới chừ đây
Tôi mơ qua cửa ngõ khám bao ngày
Tôi thu toàn bộ trong thì thầm lặng
Như cánh chim bi tráng nhớ gió mây.Hình hình ảnh so sánh: Như cánh chim bi đát nhớ phong vân đã mô tả thần tình nỗi lưu giữ đồng, thực chất là nỗi ghi nhớ quê hương, đồng bào, đồng chí, đồng thời là khao khát tự do mãnh liệt của người đồng chí cách mạng đang chịu cảnh tù đày.Hai câu kết là sự việc lặp lại của hai câu thơ đầu, tạo nên kết cấu vòng tròn. Bài thơ khép lại nhưng cảm hứng thơ vẫn liên tục mở rộng lớn như các vòng sóng đồng tâm, mỗi lúc một lan xa, toả rộng ko giới hạn;Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh
Ôi ruộng đồng quê thương ghi nhớ ơi!Bài thơ nhớ đồng đã miêu tả thành công trọng điểm trạng của người tù cộng sản. đa số nỗi thương nhớ cứ lặp đi lặp lại thể hiện nay khao khát thoải mái cháy bỏng và tình yêu quê hương sâu nhan sắc của người bạn teen yêu nước vẫn sục sôi nhiệt độ huyết. Đó cũng là động lực liên hệ người chiến sĩ – thi sĩ xả thân vì sự nghiệp giải pháp mạng giải phóng quê nhà đất nước.

Bạn đang xem: Nhớ bữa cơm tết ngày xưa của mẹ

Có lẽ, chưa tồn tại năm như thế nào Ngày nước ngoài Thiếu nhi lại đặc biệt như năm nay khi lẽ ra thời điểm này những bạn bé dại sẽ được vui chơi, hồ nước hởi hát khúc hát hoan ca, tay vào tay múa theo điệu nhạc "trẻ em lúc này thế giới ngày mai"...
Có lẽ, chưa có năm nào Ngày nước ngoài Thiếu nhi lại quan trọng như năm nay khi lẽ ra thời gian này những bạn bé dại sẽ được vui chơi, hồ nước hởi hát khúc hát hoan ca, tay vào tay múa theo điệu nhạc "trẻ em lúc này thế giới ngày mai". Ấy vậy mà, do ảnh hưởng dịch căn bệnh COVID-19, nên tiến hành đúng nhà trương 5K và bọn họ cần ở nhà nhiều duy nhất để bên nhau đẩy lùi bệnh dịch lây lan COVID-19.
*
Ảnh minh họa

chợt xúc cảm trong tôi ùa về gợi lưu giữ gợi thương miền cam kết ức tuổi thơ và lắng đọng xa xôi thuở ấy. Mới ngày nào còn nhỏ bé xíu nũng nà nũng nịu đòi quà của bà mẹ ngày 1/6, nuốm mà giờ đã và đang làm bố mẹ của 2 em bé bỏng rồi.
Tuổi thơ tôi nơi có tình mến của cha, tình thân của ông bà, tấm lòng vị tha của mẹ. Tất cả cả hầu hết tiếng cười rộn ràng tấp nập trên cánh đồng cùng lũ chúng ta cắt cỏ chăn trâu. Khu vực hồn nhiên khiêu vũ chân sáo, vô tứ đầu nai lưng chân khu đất chạy mọi cánh đồng xua đuổi theo cánh diều vi vút giữa không trung. Là mon ngày lang thang khắp đồng ruộng bắt tôm bắt tép bên dưới nắng hè oi bức. Thế cho nên trên đời này thực thụ có máy bộ thời gian của Doremon, đắt mấy tôi cũng mua cho kỳ được nhằm được tìm về và sống mãi với chuỗi tháng ngày tuổi thơ bình yên.
Tôi còn nhớ rõ như in góc trời quê nhỏ dại của mình là những con phố làng ngoằn ngoèo quanh co xa tít, là các hàng cau, sản phẩm tre nghiêng mình bít bóng mát. Đó cũng chính là cơn gió vi vu mang cánh diều bay vút lên rất cao chở theo cả tiếng cười rộn vang cả phần lớn buổi hoàng hôn...

Xem thêm: Dịch Dương Thiên Tỉ Lên Tiếng Trước Nghi Vấn "Đi Cửa Tắt" Trong Thi Cử


Đó là phần đông buổi chiều, số đông trẻ chúng tôi cởi è cổ hô "một... Hai... Ba" nhảy ùm xuống sông, nước văng lên white xóa. Loại sông hiền lành hòa tắm non tuổi thơ tôi, lưu giữ bao kỷ niệm của rất nhiều đứa trẻ thôn đê nghèo. Nhớ đông đảo lần chui rúc vào đám vệ sinh sậy kiếm tìm trứng vịt đẻ rơi, về hí húi luộc dùng với nhau. Phần lớn buổi đóng góp bè cây chuối quá sông sang bãi bồi nhổ lạc thuê, được trả công cả một rổ lạc non ngọt lịm.
Cứ lưu giữ mãi là lưu giữ Ngày thế giới Thiếu nhi năm ấy, đứa nào cũng tíu ta tăng tả luyên tha luyên thuyên trên sườn lưng trâu "tụi bay, tối nay lên nhà văn hóa của thôn dìm kẹo ghi nhớ tắm tươi mát nha, chứ khét mùi trâu quá". Thằng Bờm tếu nhất, rỉ tai "trạng" nhất cần cả nhóm mỉm cười ha hả. Cụ mà buổi tối đó, chúng tôi nào có áo quần đẹp như các bạn trên tivi. Đứa như thế nào đứa nấy vẫn luôn là quần xanh áo trắng trang nghiêm chỉnh tề. Dẫu vậy lại vui như trẩy hội.
Chú trưởng làng thấy thằng Bờm thủ thỉ nhiều nhất bắt buộc bắt nó lên hát một bài. Vì nó hát không hay phải xin phát âm thơ. Cho tới tận hiện thời tôi vẫn nhớ bài bác thơ nó đọc, ở trong nhà thơ Tế Hanh:
Nó đọc kết thúc bác Lựu còn đề xuất khen "cái thằng phá xã phá xóm nghịch nhất nhì cơ mà đọc thơ hay, diễn cảm phết nhỉ". Cả đám chúng tôi vỗ tay không ngớt coi thằng Bờm như một ngôi sao trên sảnh khấu. Có tác dụng nó "nở cả mũi"...
Chú trưởng xóm phát mang đến nó 1 phần thưởng đặc trưng hơn là cây kẹo mút cơ mà cả đám xin mút chung. Mút mang đến mòn vẫn chưa thấy đã. Vui ơi là vui, lưu giữ ơi là nhớ!
Tuy hiện nay đã lớn, ai cũng xa quê lập nghiệp từng đứa một nơi, cơ mà lâu lâu nhất là dịp tết chúng tôi vẫn sum vầy cùng ôn lại 1 thời tuổi thơ đẹp tươi như tranh, từng khi chúng tôi ở cùng với nhau luôn đầy ắp tiếng cười cùng đâu đó gồm một sự chấp thuận về hầu hết điều tôi đã trải qua. Nó khiến ta như đang sống lại thời chưa tha hương thơm lập nghiệp phương xa, lại thấy rạo rực trong lòng và lâng lâng niềm mếm mộ trào dâng.
nhớ về quê hương, ghi nhớ về Ngày quốc tế Thiếu nhi, về tuổi thơ luôn luôn dịu ngọt như thế! luôn cho ta cảm giác êm ấm mỗi khi nhớ về. Dù cho có là cánh chim bay xa muôn nẻo thì vẫn một lòng muốn quay về tổ ấm ngày xưa, để được một lần sinh sống lại tuổi thơ ngọt ngào, tràn đầy hồn nhiên nghêu nghêu hát ca "ai bảo chăn trâu là khổ... Chăn trâu mừng thầm lắm chứ" bên trên cánh đồng làng thân thương.
Nghĩ xa xôi lòng vẫn cầu ao ước rồi an toàn sẽ tới, đại dịch vẫn qua không chỉ là là ngày thiếu nhi thôi đâu mà tất cả các ngày những năm người tín đồ nhà bên sẽ sung sướng phấn khởi hăng say tiếp thu kiến thức và thao tác vì đang đẩy lùi được dịch bệnh.
*

*

*

*

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x